Friday, July 10, 2009

Xin chào, đây là bản ri-pót của người sống sót!!

Thế là sau bao nhiêu, bao nhiêu, Bao Nhiêu, BAO NHIÊU tháng ngày phải tự cách li với xã hội, có lẽ đến hôm nay cũng đã được đặt dấu chấm hết xong xuôi. Kì thi đã kết thúc. 1 tháng vừa rồi chắc chắn sẽ là một trong những tháng ngày khó quên nhất của đời mình, này đừng nhầm, không phải vì bản thân tớ học hành chăm chỉ gì đâu, mà cũng có những lí do nho nhỏ, và nếu bạn đang rỗi rãi rôm rả thời gian, thì hãy cùng tớ như mấy ông bà già cả ôn lại kỉ niệm. Vì đúng là, tớ cũng chẳng muốn quên cái trải nghiệm Học Thi này =)

Trước khi thi quãng 2 tuần, tinh thần đã được củng cố bằng một loạt tai nạn đủ kiểu, nào thì công an tóm vì vượt đèn đỏ (nhưng do muộn giờ học lò mặt mũi cáu kỉnh các anh đã thả ngay), xe máy cô hàng xóm đổ chảy máu chân phải, xòe xe sẹo 2 vết to tướng chân trái, mọc răng khôn sưng vù 1 bên mặt không ăn được 5 ngày liền, mẹ nằm viện 10 ngày ốm nặng, Khoai cũng ốm, cô Vui về quê, v...v... Nói chung mọi việc đều rối tung, góp vần vào chữ Hoang Mang lơ lửng trên đầu.

Ngồi nhà thì chớ, cứ hở ra đường là trà đá nhà Thờ với đi học lò. Nếu nhà Thờ với Xoắn Tim thì sẽ được cười phè phỡn với Vịt nói chuyện "cực duyên", cả lũ sẽ kiểu "học làm gì chơi đi" (mà đến bây giờ mình mới vô cùng thấm thía). Nếu là nhà Thờ với Ngu Ku sẽ kiểu "nhanh lên nào còn về đi học", nhắn tin hay điện thoại hay gặp mặt sẽ "thôi học đi", "đến giờ học rồi", "học nốt đi nhé". Thật may xao không sống chung nhà nếu không cũng vỡ mặt vì áp lực với bọn thích học kia rồi =))

Lại được dịp nói chuyện học lò. Buổi đầu tiên sung sướng hồ hởi vào lớp, nhìn thấy quả 6 cái điều hòa to tướng và chằn chặn 20 cái quạt trần lơ lửng trên đầu, mình đã tự nhủ "Sướng vãi thế này khỏi lo nóng nực". Đến 1 tiếng sau phòng học chật cứng hòm hòm tầm 8 9 trăm học sinh, thở cũng khó đừng có mà ho he kêu nóng! Nhưng những tháng ngày ngồi chen chúc với tâm lí phấp phỏm lo sợ bị bọn có thẻ tháng đuổi ra lấy chỗ đã kết thúc. Thực ra đi học cũng có cái vui, trong rừng người mà bắt được em nào xinh xinh là sướng tỉnh cả ngủ ngồi nghe giảng vô cùng chăm chú. Lại được ngồi cạnh Mai béo nói chuyện linh tinh rõ sướng nữa chứ. Thầy Hưởng năm nay tuy ra tủ trượt sạch (gần sạch nhưng căn bản chữ "gần" mình cũng vứt ko học nên thành sạch trăm phần trăm), nhưng đi học thầy chắc sẽ là những tháng ngày thích thú nhất. Thầy giảng Văn thấm vào đầu vào người, đến những đoạn hay quá chí lí quá sẽ phải nhún vai xuýt xoa cái mồm rồi thở phào một hơi "Uầyyyy" vì hay quá không chịu nổi. Tủ có lệch nhưng lời văn thầy thấm sẵn trong đầu nhìn thấy đề thi cứ thế mà tuôn ra, chắp vá các phần lại cũng được cả bài hoàn chỉnh. Nói chẳng ngoa khi văn thầy vẫn luôn được cho là Hoa Hậu. Đi học thầy thật thích thật thích, chắc chỉ một chữ "hay" không thể đủ tả hết. Bõ công đi học lò! =)

Đấy rồi lại cái chuyện học thi. Thực ra mình cũng tự xếp bản thân vào loại lông bông phất phơ. Nhưng thi thoảng cũng có hôm quyết tâm lên cao (thực ra là sợ quá) nên uống cà-phê một mạch thức xuyên đêm học tập. Học khuya thì lại sợ ma nên bắt Khoai thức cùng, thế mà cũng chịu, rồi lại có Dg tít tịt ở kia cũng cầu truyền hình trực tiếp học hành chung cho vui. Lúc buồn ngủ lại nhắn tin kêu Ngu ầm ĩ làm nó cũng ngậm ngùi reply rất nhiệt tình cho đỡ tội nghiệp con bé. Thế mà cũng thức được đến 4h, cứ kiểu ríu rít đợi nhau nốt chỗ này chỗ kia rồi cùng đi ngủ. Chưa bao giờ đầu óc hoạt động kinh hoàng thế, nhồi nhét 4 5 tác phẩm trong một đêm. (Đấy! Thế đấy! Thế mà lệch hết cả tủ đấy!)

Thôi chuyện học thi cũng chẳng có gì, vì chuyện học chẳgn có gì nhiều để kể. Có mỗi bút và sách rồi bàn ghế thôi mà? Để nói chuyện đi thi.

Từ trong năm đăng kí khối A toàn những trường gấu biển với hi vọng sẽ xuất hiện những khuôn mặt triển vọng để nếu không làm được bài cũng có đối tượng để eye-candy cho đỡ chán. Rốt cuộc anh gia sư xui đi thi KTQD, xem chúng nó làm bài điên cuồng cho sợ. Cuối cùng cả phòng toàn Diệp với Dinh, còn bị giám thị mắng cho 1 trận vì cả phòng toàn 1 lũ tên khó đọc!?!? Phòng bên cạnh thì Dũng nên cả phòng con trai. Kế hoạch bất thành. Rồi đề A khó nhăn răng (đối với mình), làm đến câu thứ 2 bắt đầu sai số linh tinh sửa đến lần thứ 7 vẫn chưa ra kết quả đẹp, kết cục là hoảng loạn hết tâm lí làm ăn về sau cũng như dở hơi. Sợ quắn đít! Kiểu chẳng khác gì cái tát cho bừng tỉnh sự u mê của gái quê.

Về an nhàn mấy hôm lao vào học văn cả tủ lẫn không tủ. Phấn khởi tung tăng đi thi thì bụp phát vào bài chả liên quan cùng câu kiến thức lý thuyết là bài số 1 chương trình Ngữ Văn lớp 12, mở ra đã thấy toàn chữ là chữ nên bỏ ngay lập tức dù Mai đã hò la ôn đi ôn đi. Khốn nỗi lúc ctrình trên lớp dạy bài đấy, tức tháng 8 năm ngoái, mình còn đang tung tăng ăn chơi ở Sing. Âu cũng là cái số! Nhưng với khả năng suy luận trên hạng bét 1 tí của mình, mọi việc cũng đc vớt vát êm xuôi.

Câu 2 Văn - Niềm Tin vào Bản Thân. Mình tự nhủ, chắc ai mà lôi ví dụ thi đại học ra, xong trượt, xong kêu nếu có niềm tin vào bản thân thì sẽ còn cả tỉ cách khác để khẳng định bản thân mình ra mà viết vào bài, chắc các thầy cô chấm thi sẽ kiểu "Á à! Con nàyyyy! Cho trượtttt!!! Xem làm có giỏi như nói không!". Huhu đúng là chơi nhau. Kiểu tâm trạng lệch tủ đau như cắt, đêm hôm qua còn nằm nhắn tin cho Mai "Hãy tin vào tình yêu cho anh Tnú của chúng ta!", hôm nay chơi nhau luôn thế này... :-<

Câu 3 văn - Xuân Diệu. Rất thích bài này. Bịa ngon. Mong là các thầy cô không ghét giọng văn ngu xuẩn của mình.

Toán thì chán không để đâu cho hết. M trung điểm AB đọc B thành C. Cặm cụi làm một đống thời gian xong không ra cái trò trống gì. Số phức sai. 2 câu làm cảnh. Tâm trạng phải gọi là at rock bottom. Cáu kỉnh với bố trên đường về. Kêu đến nỗi làm Dương phát điên lên mắng cho một trận. Thấy thất bại to lù trước mắt. Và tự nhận ra mình khao khát được khẳng định mình đến thế nào. Không làm được bài thì thôi, sai vì đọc nhầm đề thì là cái ngu không thể được tha thứ!!! Đáng bị đuổi ra khỏi nhà lột quần áo dán chữ NHỤC to đùng lên trán cho đi vòng quanh rồi bị thả xuống sông :(( Buồn khôn xiết, xấu hổ chẳng dám nói với ai. Đêm 1h hơn mới ngủ được, 3h đã dậy. Lòng nóng như trên lửa. Chỉ có giải pháp cuối cùng là được 9 anh may ra mới mon men lại được vùng "An Toàn".

Và Anh được 8 rưỡi. Sai 11 câu cả thảy. Khá là nhục nhã nhưng thôi đành chịu, sức mình chỉ tới vậy thôi =) Và sung sướng làm sao khi vận dụng đc kiến thức xem Planet Earth vào 2 câu trong bài thi (mặc dù kết cục đau buồn là cả 2 câu đều sai =)) ). Bố khỉ cua mới cá /:)

Thôi giờ thi xong rồi cũng quẳng đi cho rảnh nợ. Tối nay sẽ ngồi lên list những việc mình đã muốn làm sau khi thi xong.




Mình muốn cảm ơn tất cả mọi người đã giúp đỡ mình trong suốt thời gian qua.

Cảm ơn Mai tồ luôn sát cánh bên tao :D và đã không từ bỏ niềm tin vào anh Tnú (dù anh í phụ mình bỏ xừ). Hi vọng tao với mày sẽ lại được gặp nhau hàng ngày tháng 9 này mày nhớ!!! Đừng tiếc làm gì phải tự hào vì bao nhiêu cố gắng mình đã bỏ ra! Tao tin vào mày và tao lắm lắm lắm đấy!!!

Cảm ơn Dương vì luôn động viên tin tưởng tớ. Ấy biết không, tớ chẳng sợ gì hơn làm ấy thất vọng cả. Nhưng cuối ngày chỉ được nghe giọng ấy nghe ấy bốc phét linh tinh cười ngớ ngẩn là đã thấy cuộc sống thật vô cùng ý nghĩa rồi! Hãy hi vọng kết quả của tớ không làm ấy thất vọng! =D

Cảm ơn bố Thu vì cốc siêu đẹp và thư siêu to. Bố lại còn cho con một nắm kinh nghiệm thi thật ngon lành nữa! Bố lúc nào cũng là người biết cách làm người khác thấy ổn nhất ổn nhất! :* Không có bố chắc con chẳng biết làm xao!

Cảm ơn chị Hạnh, từ 10 tháng trước đây xoắn xuýt nuôi ước mơ, chị đã là người đầu tiên động viên em không ngừng nghỉ! Đợt này đỗ hay không em cũng sẽ bắt chị ra ngoài ăn uống một trận đấy nhé! Lần nào nói chuyện với chị xong lốp tự tin trong người đều được bơm căng tròn cả =) Giờ là lúc phó thác cho số phận thôi nhỉ!

Cảm ơn Ku Ngu 2 đồ nói lắm suốt ngày bắt mình đi học và luôn vểnh tai nghe mình kêu ca hehe!! Đến lúc ăn chơi sung sướng rồi hãy quên hết đời đi mà ăn chơi thôiiiiiiiiii

Cảm ơn Vam hâm, Phú bựa với mấy tin nhắn ngu ngốc hôm qua. 2 đứa không biết đọc xong mấy tin dở hơi của 2 đứa mà tâm trạng nhẹ nhõm lên bao nhiêu đâu :))

Cảm ơn Nguyên béo nhắn tin động viên rất chăm chỉ cho mình dù máy hết tiền chả reply mày được lần nào =(

Cảm ơn toàn thể Xoắn Tim vì đã cho mình bỏ bê công việc 2 tuần triền miên, chỉ xuất hiện mỗi lúc ăn uống :"> Giờ thi xong rồi tớ đã sẵn sàng bắt tay thổi lửa cho Điệp Vụ =D Mọi người chưa quên tớ đấy chứ? :D

Cảm ơn bố mẹ, tất cả thầy cô bạn bè anh chị em hàng xóm láng giềng đã tạo điều kiện tốt cho mình đi thi được ngon nghẻ, và dắt túi đầy những lời chúc yêu thương và một hồ đầy ắp niềm tin.

Và chúc cho tất cả các sĩ tử năm nay sẽ chẳng bao giờ "đánh mất niềm tin ở bản thân", và sẽ đều thành công rực rỡ!



Giờ là lúc để chờ đợi và Sống.
À không, Sống đã!
Vì cuộc sống là không Chờ đợi! =)

5 comments:

  1. Ôi! Tớ hồi hộp xem ri- pót môn Toán với Anh của ấy thì lại ko có :(

    Tớ cũng đã xem đáp án và áng chừng được điểm. Năm nay đề dễ thế nên tớ hơi sợ sẽ có lắm đột biến, hic hic. Nhưng thôi kệ nó nhỉ ấy nhỉ? Hnay vừa đi thi về tớ đã lôi xềnh xệch hết sách vở vứt ra kho và đi chơi 3 chặp rồi đấy :X

    Chúc ấy luôn vui vẻ và luôn update sự kiện blog nhé :X!

    ReplyDelete
  2. oi to bi paste thieu, doi ti edit lai nhe :">

    ReplyDelete
  3. ay lam bai the nao chia se ket qua cho to voi!!!

    ReplyDelete
  4. hehe, linh cảm vào blog ấy lần 2 :) Updates dằng dặc này :X!

    Văn tớ chém cũng ưng ý. Tớ bị phụ ở chỗ tính sử thi câu 1 ko hiểu gì bôi lem nhem ra đc mấy dòng thì lại "được" cho 1,5. Mà cái lãng mạn tớ viết tâm huyết đến bật cả móng tay thì lại "bị" cho có 0,5 điểm. Hic!

    Toán thì tớ vẫn ngu vì tớ chính là tớ mà :| Tích phân tính và biến đổi xong xuôi rồi... để đấy vì tớ ko biết e mũ 1 với mũ 3 bằng bao nhiêu :"> híhí. Tớ chọn đề nâng cao vì năm ngoái ko đc học số phức. Góc giữa 2 đt tính bằng cos thì tớ lại chém là sin nên thành ra sai đô- thị- mi- nô =))

    Anh thì đúng là tớ xấu hổ thật sự vì đc có 7 thôi. 1 năm vừa rồi học nghiêng về giao tiếp nên ngữ pháp của tớ sai bét xì nhè ý. Đấy có gọi là ngụy biện ko ấy? :P Nhưng tại trường tớ lấy điểm ko cao nên 7 cũng ko phải là bi lụy rồi. Lại ngụy biện khe khe :D

    Kết quả ko đc như ý muốn. Thậm chí sẽ bị các em 91 "ê" vì học dốt ý :D nhưng mà thôi, tớ cũng sẽ cố gắng "ko đánh mất niềm tin vào bản thân" để ko bị "mất nhiều thứ quý giá khác nữa" hô hô. How ironic! :D

    Ấy ơi liệu ấy có đc đi Pháp kooo???

    ReplyDelete
  5. totally agree with you on the Ironic part :))
    Tớ thì kết quả quá lởm so với khả năng cố gắng của bản thân =( Số điểm trả cho ngu phí quá cao huhu
    Thôi kệ xong rồi cho qua béng!
    Tớ á? Ở nhà với Hà Nội thân yêu rồi vì tối mai mẹ tớ lên đường với 1 cô bạn khác. Chán đời ghê!!!
    Nhưng thôi tớ cũng đang còn nhiều thứ phải làm ở Hà Nội nữa, giờ cho đi cũng không dám í :D Mẹ tớ đi tận gần 2 tháng mà! =)

    ReplyDelete