Thursday, December 31, 2009

Byebye 2009.

Mình thường không có thói quen ngồi tổng kết năm cũ, nhưng năm nay sẽ tổng kết một vài điểm mốc đỏ chót nhất (vì mình thích màu đỏ), để chào một năm mới cho được đỏ hơn nữa =)

-Hết đời học sinh cấp 3. May quá được làm sinh viên. (Chắc cái này đối với mọi người là điều đương nhiên nhưng đối với mình là cả 1 sự thành công to lớn hehe.). Thi đại học quả là một trải nghiệm quý giá mà ai ai cũng nên thử. Rồi một loạt biến đổi tâm lí lớn lao xoay quanh cái sự vụ này.
- Hội An. Chắc chắn là kì nghỉ đáng nhớ nhất từ hồi bé tí tẹo cho đến giờ phút này. Ngủ chung giường với đồ bạn thân đêm nào cũng nằm mơ chạy marathon. Bước chân xuống giường bì bõm đại hồng thủy. Đạp xe giữa trời mưa tầm tã mặc váy đỏ. Cơm gà ngon dã cả man. Chòi cao giữa biển Cửa Đại nằm ngắm trời, ngắm đất, nghe sóng, xem mọi người. Đội hình thì chẳng còn chỗ nào mà chê nữa. Ôi càng nói chỉ càng nhớ thêm...
- Nghiện ngập làm bánh. Thực sự là bị nghiện ngập. Chắc không cần phụ họa gì thêm hihi.
- Một điều bí mật.
- Chính thức gia nhập đại gia đình EC. Ôi mình đã mơ về ngày này từ rất lâu 8-> Cái hồ sơ mình mất 3 ngày 3 đêm làm chắc chắn vẫn sẽ là cái hồ sơ mình thích nhất nhất yêu nhất nhất từ trước đến giờ =)
- Đã có sóng hơi to và sóng nhỏ nhưng xin tự hào khoe khoang, vẫn đang yêu đương sung sướng và vẫn cảm thấy mình là người may mắn nhất hành tinh =) Thật!


Tóm lại thì năm 09 đối với mình là một năm khá đầy đủ và no ấm =) Nhất là ngày cuối cùng lại được dung dăng dung dẻ đi khắp phố phường với Dương, được mua tặng bóng bay con thõ màu đõ sau bao ngày mơ ước, được đi bộ giữa phố phường đông đúc, ăn uống no nê, được thơm ngập 2 má, cười mỏi bụng vì toàn những chuyện thật là linh tinh... Nhất là sau khi đã định bụng bị ở nhà tự kỉ cả buổi tối =) Chẳng biết bao giờ tim mới đập chậm lại được những lúc giả vờ đi tụt lại để nhìn trộm ấy một cái như mọi khi thế này nữa... Chắc mãi vẫn chưa chịu quen được với việc ấy gần thế này đây mà =D


Năm mới sắp đến rồi, chúc mọi người sẽ thực hiện được tất cả những gì mình mong muốn =)
Và 2010 của mình sẽ là Dương, Bali và thật nhiều mơ ước.
Đã đến lúc phải biết ước mơ rồi...

Tuesday, December 29, 2009

Studying is fun,

with you sitting right in front of me, not knowing of all those secret glances I threw at cha.

What's the best part?

I love riding around the city behind you, not wearing a helmet, so i could always bury my frozen nose into your hair and shoulder, listening to you talk about how you successfully got me falling in love with you (after all those begging of mine), for the gazillionth time ...


Hey, don't you realize it's another "first" of ours? To finally finish our work without any distraction (physically distraction, i mean)! =)

Friday, December 25, 2009

Distance.


Well it just grows bigger and larger every single second that's passing by. I'm well awared of that, but still, have no idea how to make it better.
It isn't supposed to be a job of an individual anyway.
But reality scares me.


My life's been nothing but a haze since Christmas is over.
Exam was terribly done, work is nowhere near "done", friends are kinda lost, my face hair everything is simply a mess, money has parted its way with my little blue wallet, and so many tonnes of other littlest stupid things.
I just have no confidence these days.



I just wanna go somewhere far away and forget all about the world.
For just a moment.

Saturday, December 19, 2009

Two happy souls, on a date.


So there, we had a perfect date yesterday.
Finally, after a whole week of fooling around, cuddling and staying in for some oldies, we finally had a date! A date! (Doesn't it sound exciting already!!!)


It was more than perfect in this kinda weather.
Fyi, I don't mind the the coldness at all, in fact, I LOVE IT, especially when he is around.
My hands, in the funny polka-dot red gloves, were happy at where they should be - wrapping around him. My face too was happily buried on his shoulders. He smelled great (just as always!)
We missed 2012 not once but so many times, then successfully watched it. And as usual, he always find his way magically to distract me.
Had a drink at the end of the night with my friends.
An early dinner.
A goodnight kiss.
Same old stories that I never got tired of listening to over and over again.
Soft pecks on the cheek.
And LOTS of silly stories.


So, this is how it feels like.
To be in love with not only him, but also his voice, his touch, his scent, his look, his everything...


It was lovely.
Just like him.


Anyway that's the end of it. We won't be seeing each other any time soon cos he has too many things to do and so do I.
Distraction is a bad thing. And my baby needs to focus! =)



I'm gonna be busy rushing all over town and will forget about this blog for a while (sorry!).
So, wish you guys a Very Merry Christmas!
Keep me posted! :*

Saturday, December 12, 2009

Hemakesmyheartrace.



He makes my heart race. He makes my heart race. He makes my heart race. He makes my heart race. He makes my heart race. He makes my heart race. He makes my heart race. He makes my heart race. He makes my heart race. He makes my heart race. He makes my heart race. He makes my heart race. He makes my heart race. He makes my heart race. He makes my heart race. He makes my heart race.


Just by looking from a distance.





I love it!

Friday, December 11, 2009

Friday the 11th. Haaaa

I couldn't sleep til 3am last night. My sixth sense told me he was back. (Not really, actually my stalking and his mysterious texts told me so haha). So I got nervous and excited at the same time, couldn't bring myself to sleep til 3.


I actually set my alarm clock around 8am, so i would still have some spare time to get ready and look decent before he shows up (if he even planned to).


Well, my plan failed. He was at my house at 7plus. Everyone in my family was up except me. I tried to open my eyes and the very first images my brain captured was him running around, in and out of my room, wearing black. Sexy black.


Of course, he was happier than I have ever seen. (or that's just what i could remember for now, cos it's been too long since the last time i did)
What more could I ask for? Other than him and his silliest and cutest smile on Earth?


Everything was all over the place. I found too many indescribable feelings I haven't been able to feel for a looooooooooong time.

And who knows, after almost 2 years in a relationship, we still have a "first"!
Yes, a first kiss with me in my sleeping outfit, messy and stinky hair, unbrushed teeth, bad breath and everything. (Go ahead and say "Ew" =( )


Anyway, that's that.

The rest of our morning turned out to be ... awesome, just like always =)





And i haven't been able to put this silly smile off my face.
Can you believe it?
My baby is back! =)

Wednesday, December 9, 2009

Im feeling anxious over nothing, or everything.



I kept pushing the deadline away, and feeling the irresponsibility fills the air.

There are just too many things on my plate right now.
Socio Final. 8 Chapters and a bunch of exercises. Essay topics.
Xmas Project. The script. I don't know where to begin. Everything is all over the place.
The Volunteer Program this Saturday. Yes or No.
The BizPlan. I feel really useless.
New job. Where's my creativity anyway?

Everything's all over the place.

I bought this gorgeous ice-blue nail color.
And it looks hideous on my fingers and toes. My skin has such an ugly shade.

And i have to workkkkkkkkkkkkk
I'm so deadddddddddddddddddd

Monday, December 7, 2009

Stress.

I asked him for the third time to stop mentioning about work, cos 24 hours was more than enough for me already.
He kept asking.
I told him to stop, or we just better off stop talking.
The we got into this fuzzy ball of madness. Not really. But sort of.
Why did I use that tone? I had no idea. May be I just wanted others to take my words more seriously. Yes, i meant what I said.



I don't wanna blame my period for this.
Cos I meant what I said.
Some respect would be great.

Well, it's time to shed off the covers.
I'm not sweet and gentle.



He told me we better stop talking til I'm not stressed anymore.



I wonder,
Well, isn't it supposed to work the other way round?
Aren't we supposed to talk to throw all those stressful issues away rather than waiting for them to go away first, then talk?



Again, I have no idea.

Wednesday, December 2, 2009

One last night.

Every night, 12 sharp, the voice of that man i haven't had the chance to see once, echoes like an alarm - "Bánh bao đê!!!". Every night, no matter it's a hot summer night or it's the unbearable hours of Hanoi's winter, he never missed my street once.


It's like an alarm telling me to go to bed early, every night.
And it's just a story I wanna tell.


It's our anniversary of 1 year 11 months being together.
He's out drinking and I'm in such a bad mood for receiving the very first grade, a B for Micro-Econs, when the majority of my class got an A. It wouldn't have been that bad if I hadn't tried that hard for this. But I really did. And still, I wasn't good enough.

Well, I hate for being this selfish when all I wanna do is to talk to him.


But he's just not there.
He totally deserves it in every way I know I know.
And I have no right to feel anything other than OK about this, even just a slightest bit. That's what I'm trying to tell myself.

Since when have I become this obsessive and selfish? I have no idea.


I won't text him another traditionally cheesy text just like we always do every anni. He's in a pub anyway.


And I should go to bed.
I have an early day tomorrow.

Tuesday, December 1, 2009

Một ngày vui vẻ.


Thế là tháng 12 đã bắt đầu như thế.

Bận rộn quả thật cũng có cái vui của nó, đã quên mất cái bản thân ì trệ suốt ngày xem đĩa và ngủ dài của những ngày cấp 3, cho ngày bớt dài. Cũng đã đến lúc chỉ mong 1 ngày dài hơn 24 tiếng...

Tháng 12 bắt đầu một cách thật là vui vẻ.

Vẫn cái bệnh không thể nào chữa được. Thích mê cái giây phút mọi người nâng niu từng cái bánh nhỏ tí mình làm, ăn từng tí từng tí một rồi khennnnn. Thật là lúc đấy chẳng buồn nghĩ ngợi xem mình làm có ngon thật hay không nữa, nhưng cái niềm vui được đem niềm vui đến cho mọi người, như kiểu là liều thuốc gây nghiện. Không gì thay thế được. Thật.

Hôm nay là một ngày vui cực vui.

Kỉ niệm 3 năm của hai đứa hâm KzQg. Khiếp nghe 3 năm thật là dàiiiii, và làm được như hai đứa chắc chỉ có một. Chắc giờ này đôi trẻ đang trên đường đi chơi xa thật là xa rồi. Chúc cho 2 đồ hâm lúc nào cũng được như thế và hơn cả thế, ừ thì, gì thì gì, chỉ cần có yêu nhau là đủ. Kệ người ta. Tất cả quẳng đi chỉ cần sống cho đủ đầy cảm xúc, nhỉ! =) Yêu hai đứaaaaaa (Nếu còn thừa miếng bánh ngọt nào cho tớ ăn vớiiiiiiiiiii)

Lại được quay về với cái ngày cũ, đi nhảy blog mọi người đọc nọ đọc kia. Ghét ghê cái đồ 360 độ hỏng béng, giờ việc đi stalk trở nên thật khó khăn. Mình bị nhớ cái blog của Mai Linh, ngày trước cứ thấy đời nhạt chỉ cần tạt qua đọc ù 1 tí, là lại thấy mình lạc trong những câu chuyện, những suy nghĩ cực kì hay ho của bạn í .. Nhớ blog CA, tuần nào cũng có entry về cái độ lăn xả đến chóng cả mặt của cái đứa hay gần nhất thế giới mình đã từng được biết, đọc xong chỉ muốn đạp ghế đứng dậy thử sức lăn xả của mình xem có đc bằng 1/10 thế không :">. Nhớ blog bố Thu mà muốn đọc cứ phải nịnh nọt trước cả tháng trời, rình rập ngày đặc biệt theo đúng "lịch public blog" của bố rồi hối hả cóp về ngồi đọc (xong khi máy tính hỏng bị mất sạch làm mình tiếc con hơn là cả đống ảnh của bản thân)... Nhớ cả ti tỉ những cái blog khác của những người chưa một lần được gặp, vì ảnh đẹp, vì tựa hay, vì những câu chuyện nho nhỏ giữa biết bao bộn bề cuộc sống... 360 đóng cửa, cộng đồng bay mỗi nơi 1 người. Facebook cũng chỉ là để thi thoảng tạt qua chào nhau một tiếng, toàn notes trả lời quiz và tag nhau, bằng sao được được cái kiểu 360 độ xưa ....


Đấy, lạc đề.
Ý mình là, hôm nay tự dưng lại được đi nhảy blog những người mình yêu quý. Phát hiện ra cái update blog mình bị đao nặng, 1 tỉ entry của em My chả buồn update, nên phải vào đọc ríu rít liền tù tì 1 lèoooo. Đi đọc blog My lúc nào cũng thấy có 1 góc tí ti rất giống mình theo cái kiểu gì đấy, mà toàn làm mình tự dừng lại nghĩ ngợi một hồi và bảo ừ nếu mình mà thế mình cũng sẽ yyy như thế. Chưa một lần được tử tế nói chuyện đi chơi nhưng thấy rất close với em í theo một kiểu riêng cực riêng. Buồn cười. Rồi chạy ù sang blog Hà Linh. Tất cả các entry gần đây của HL bị thật là hayyyyyy, làm mình cứ toe toét toe toét ngồi đọc như một đứa hâm, thích không chịu được, cũng tại vừa biết cái tin hay nhất quả đất đấy nữa. Thế là mấy hôm nay cứ ngồi nhớ cái hồi H1 bé tí teo cả lũ, giờ đã thế này rồi cơ, 5 năm nhanh vèo như cái chớp mắt!! Hạnh Linh, vẫn luôn yêu đời theo cái kiểu thật riêng í. Mình với Ngu đã đồng tình là không hiểu có chứa cái chất gì, mà lần nào vào blog Chuột xong đi ra cũng phơi phới vui tươi.... Nhớ ra phết mọi người làm tớ nhớ mọi người raaaaaa phếtttttttttttt
Đấy, nói chung là vui thế. Dạo này văn vẻ diễn tả của mình chán quá là chán :-<





Đã vào mùa cúc dại cực kì yêu thích. Lần trước rình rập mãi mấy cái xe đạp chất đầy cúc dại mà rồi cứ không mua được, tiếc mất mấy hôm ...





Bi cũng có tin vui. Chúc mừng chúc mừng ;;)

Nguyên béo về, ôi đúng lúc hết tiền biết phải ăn chơi ra sao? =(

Mình sắp đc gặp Rabby tại Paris. Cái hẹn đã lùi từ lâu quá.... Đấy, cái duyên với 360độ ấy nhỉ! =)

Công việc vẫn bừa bộn khắp nơi. Nhưng mỗi ngày đc gặp EC là một ngày vui, thật là ko sai đi đâu được <3>:D<


Team Up. Niềm vinh dự lớn lao nhất trên đời, thật sự, được là 1 phần của 1 ê-kíp mình đã từ lâu yêu quý và ngưỡng mộ. Cố gắng cố gắng! Just do it, just win it!!! =P~




Niềm vui to nhất nữa chứ. Cũng nhanh thôi, hơn 1 tuần nữa nhỉ.




Thế là đời sống từ giờ đến tuốt luốt tháng 5 năm sau, coi như đã đc vạch ra và thành hình khối. Chỉ còn việc cháy hết mình nữa thôi...
Hà Nội chắc lại sắp trở lạnh rồi...