Tuesday, September 8, 2009

September Crush.


Đã bị bạn trai giục giã đi ngủ cho sớm. 2 đứa 2 mảnh trời cứ nhắn nhủ đi nhắn nhủ lại qua cái điện thoại bé tẹo.


Ấy bị ốm mà tớ chẳng làm được gì. Asean Dance con gái đứa nào cũng dress up rõ là xinh tươi, mà ấy có bạn gái lại phải đi tay không. Tớ thì 2000km xa tít tắp ngồi trước màn hình máy tính loanh quanh facebook update những thứ linh tinh, đọc blog này kia hay ho để tự vui một tí. Ấy biết mà, tớ chẳng muốn ở đâu hơn là bên cạnh ấy hết. Khổ nhưng mà éo le thay cái đồ cả 2 chân trái như tớ lại lừa được đồ bạn trai dancer ấy nên trong khi ấy rất mong 2 đứa có dịp nhảy nhót này kia với nhau tớ lại thầm vui mỗi lần hụt cuộc vui như thế =) Nhưng mà chán nhỉ, mình chẳng có duyên Asean Dance với nhau =( Ừ thì, I'm not a part of that world anymore, làm thế nào đây?


Cái đứa hâm nào bật điều hòa lạnh làm ấy ốm. Giời ạ ghét cái kiểu nóng hết ruột gan lên biết ấy ốm chả làm gì được ngoài cái kiểu "thôi ấy đi ngủ đi, thôi ấy đi ăn đi, mau khỏi ốm nhanh lên đấy nhớ!". Bao giờ mới có ngày khi ấy ốm tớ sẽ phóng xe đến tận nơi lườm cho ấy một trận chết thôi can tội không giữ gìn sức khỏe làm ấy sợ đến nỗi phải khỏe ngay tức khắc nhỉ!!!!!! Ấy không lườm lại được tớ đâu vì lúc ấy lườm chỉ buồn cười thôi chẳng sợ gì cả =) Uầy, nói lại nhớ cái kiểu lườm đấy của ấy quá ...


Chẳng hiểu đang viết cái gì nữa. Vừa thấy ấy cười nói sau baooooo nhiêuuuuu lâuuuuu nên giờ đầu óc tê liệt không function được bình thường đây. Ấy à, tự dưng thấy 4 tháng chả lâu nữa. Tớ hết chán rồi thật đấy =) Lần nào tớ ngồi chán đến đần độn ra ấy cũng toàn biết cách để đánh lạc hướng cái impatience của tớ cả. 4 tháng có là gì đâu mà, với tình trạng trí nhớ lởm đời của tớ thế này, chắc trước khi tớ nhận ra mình đợi nhau được lâu đến thế nào, thì đã đến ngày ấy đứng trước cửa nhà tớ cười cái kiểu cười bí hiểm của ấy rồi í chứ! (Ra đường mà cứ cười như thế sao tớ giữ ấy được :-<)


Mình còn cả con đường dài để đi cùng nhau cơ mà, giờ cho ấy bay nhảy đã hehe không thèm khóa chân nhớ!
Thôi chẳng nói linh tinh nữa đâu lâu lắm mới bị say thế này tại ấy đấyyyyyyyyyyyyyy


Để mai tớ kêu ca nốt vào thư đang viết dở mới được kẻo mọi người cười cho :D


Nhớ ấy quá đi mất ngủ thế nào bây giờ? Lần sau cười ít thôi đấy...

No comments:

Post a Comment