Tuesday, February 2, 2010

Mẹ.

Mẹ vào lấy quần áo.
"Muộn rồi đấy ngủ đi con cú kia"

Con gái cắm cúi vào máy tính, cười toe toét.

Mẹ vẫn đang tìm quần áo "Lại chat với người yêu đấy, thôi ngủ điiii"




15 phút sau

Mẹ lại xuống tìm quần áo

Con gái lấy tay gạt gạt.

Mẹ liếc qua lo lắng rồi lại giả vờ tìm quần áo




Mẹ lại giả vờ ngơ ngác hỏi chuyện vớ vẩn.
Thế là chỉ được ngồi nói với mẹ vài câu mà mình khóc như 1 đứa trẻ con. Dù gì thì vẫn là con gái bé của mẹ thôi. Đồ vụng về vớ vẩn không biết làm gì, không biết ăn nói cư xử, không biết gì ngoài làm con gái mẹ.
Và mẹ dù gì cũng vẫn là mẹ. Mẹ tuyệt vời và giỏi giang, mẹ mạnh mẽ và trẻ con, mẹ buồn cười và có những góc rất khuất chỉ thi thoảng lắm mới lôi ra cho người ta biết.


Hôm nay mẹ cho mình biết, là con gái mẹ mình phải giỏi hơn thế này.



Vì mình là con gái mẹ.
Mình chẳng thua con nhà ai hết.

No comments:

Post a Comment